Thứ 4, 23-07-2025, 8:41 PM
[ Tin mới · Thành viên · Nội quy · Tìm kiếm · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
Gặp người tay không bắt Phước “tám ngón”
cucquyDate: Thứ 2, 03-12-2012, 2:53 PM | Message # 1
Thành viên trung niên
Nhóm: Thành viên
Số bài viết: 4900
Điểm: 0
Trạng thái: Không lên mạng
Gặp người tay không bắt Phước “tám ngón”
Tuổi Trẻ

TT - Vượt ngục Chí Hòa, tử tù Phước “tám ngón” tiếp tục vác súng AK đi cướp giết. Nhưng cuối cùng, tên cướp tàn bạo lại bị một người dân hiền lành hạ gục trong lúc súng trong tay hắn sẵn sàng nhả đạn.

Ông Hóa Công Hoàng, người quật ngã tên cướp Phước “tám ngón” 17 năm trước - Ảnh: Quốc Việt

Người đó là ai, bây giờ ra sao?

Ngồi xe suốt đêm vượt quốc lộ 14 tệ hơn cả mặt ruộng cày, tôi cứ hình dung người đàn ông từng tay không bắt tên cướp khét tiếng Phước “tám ngón” phải có gì đó đặc biệt, bởi không thì làm sao hạ gục được sát thủ đã làm cho cả người dân lẫn lực lượng cảnh sát hình sự và trại giam Chí Hòa mất ăn mất ngủ...

Chuyện 17 năm trước

Ông Hoàng trở lại nơi đã từng sống chết với Phước “tám ngón” - Ảnh: Q.Việt

Bản sonate kiếp người

Sau 17 năm, ông Hoàng vẫn nhớ mãi đến lúc biết mình đối mặt với chính Phước “tám ngón” mới cảm thấy run. Trước đó, ông đã đọc báo biết quá trình cướp giết tàn bạo, đặc biệt là sự vượt ngục hi hữu của tử tù này, nhưng không nghĩ mình lại có ngày đối mặt sinh tử với nó.

Chính đại tá Thân Thành Huyện dẫn đội cảnh sát truy lùng đã nói nhờ dũng cảm Hoàng mới thoát chết. Những nạn nhân của tên cướp này đều bị bắn thẳng vào đầu chết ngay, vì vậy nó không cần mang theo nhiều đạn. Mũi súng chuyển từ hông lên gáy Hoàng chính là lúc nó đã chuẩn bị bắn.

Sáng giao mùa hanh hao, ngồi kể lại chuyện 17 năm trước, ông Hoàng trầm tư: “Hôm tên cướp bị xử bắn tôi không đi xem, nhưng sau tình cờ coi được đoạn phim pháp trường. Bạn bè hỏi tôi nghĩ gì. Tôi chỉ trả lời mình thanh thản. Luật pháp bắt nó đền tội. Còn tôi chỉ cố gắng cứu gia đình”.

Nghe tâm sự, tôi nói có lẽ nhờ ông mà chuỗi giết người tàn bạo của Phước “tám ngón” dừng lại. Nếu không phải ông mà là nạn nhân khác thì chưa biết thế nào. Biết đâu máu người lương thiện lại đổ? Trẻ thơ lại mồ côi cha mẹ? Ông Hoàng trả lời có lẽ cũng là sự tình cờ, ác giả ác báo của tên cướp bị sắp đặt vào tay ông. Ông không dám nhận dũng cảm, chỉ nghĩ mình không lùi trước cái ác thôi. Nếu tên cướp không chĩa súng vào vợ con ông mà là hàng xóm thì chắc ông vẫn làm vậy.

Năm Phước “tám ngón” bị ông Hoàng hạ gục nó mới 23 tuổi, trạc tuổi con ông bây giờ. Ký ức của con ông về buổi tối đó rất mờ nhạt vì còn quá nhỏ, nhưng thi thoảng ông vẫn nhắc lại cho con nghe. Với họ, ngoài kỷ niệm, sự kiện này còn là bài học, một bài học xương máu để làm người tử tế hay thành tội đồ bị ghê tởm. Ông dạy các con rằng kiếp người ai sinh ra cũng giống nhau, nhưng đường đời phía trước lại có nhiều ngả để xô đẩy bước chân vào các nẻo đường sáng tối. Phước “tám ngón” ngày ấy hay tội phạm trẻ giờ có khác nhau về cách thức hoạt động, nhưng đều giống nhau tính ích kỷ và lòng tham mù quáng. Đó chính là cội nguồn tội ác!

Rời kỷ niệm, ông lại lướt đàn guitar cho tôi nghe. Rồi ông tâm sự thời chiến con người sống nay chết mai, song dễ có lý tưởng vì chính nghĩa rõ ràng. Còn thời bình được nhiều thứ, người ta lại dễ mất phương hướng, lý tưởng sống để chìm ngập trong lòng tham lợi danh.

Ông chơi guitar từ 15 tuổi. Hai con ông cũng rất yêu đàn, giờ đã có thể hợp tấu cùng cha. Gia đình ông từ trước khi gặp Phước “tám ngón” đến nay vẫn chưa một ngày dừng đổ mồ hôi đắp đổi mưu sinh, nhưng ông vẫn muốn hướng các con vào tình yêu cái đẹp. Ông nói với con rằng có thể nghèo tiền, kém tài, nhưng nếu thiếu tình yêu và đam mê những điều tốt đẹp thì rất dễ mong manh, mất phương hướng làm người ở đời.

* Nghe tiếng súng nổ, tôi run lắm. Nhưng thấy Hoàng vẫn quyết sống chết với tên cướp, tôi cố lao ra giúp anh. Tối ấy, Hoàng không sợ hãi, đầu hàng tên cướp. Nó bắt anh chở ra đoạn đường vắng là để bắn chết, cướp xe máy. Chắc nó sẽ khó tin tay súng tàn bạo như nó mà cuối cùng chịu thúc thủ trước một người dân bình thường.

Ông LÂM VĂN THAO
(hàng xóm đã giúp trói và giữ súng tên cướp)

* Lịch sử trại giam Chí Hòa chỉ có vài người vượt ngục thành công. Phước “tám ngón” là tù hình sự duy nhất vượt ngục thành công, đặc biệt là trong tình trạng bị biệt giam chờ thi hành án tử hình. Anh Hoàng không hề may mắn, mà chính lòng dũng cảm cùng với hành động tự vệ chính xác, quyết liệt đã hạ gục được tên tử tù man rợ.

Thượng tá LÊ ĐÌNH TƯỞNG
(cựu cán bộ trại giam Chí Hòa)

QUỐC VIỆT

____________

Bạn đọc muốn gặp lại nhân vật nào, muốn biết số phận của những con người, câu chuyện, sự việc nào báo chí từng phản ánh, vui lòng “đặt hàng” với Tuổi Trẻ bằng cách gửi email về địa chỉ .


Ngày 03-12-2012
Thành viên đăng

cucquy
 
  • Page 1 of 1
  • 1
Search: